Dạy Con - Bài 7

Attention: open in a new window. PDFPrintE-mail

Có đôi vợ chồng kia cưới nhau được ba năm và rất mong có con nhưng khi thấy vợ chồng người bạn ở cạnh nhà vất vả với hai đứa con nhỏ họ cảm thấy ngao ngán, không biết mình có nên có con hay không. Hai đứa con trong gia đình người hàng xóm chỉ mới hai tuổi và bốn tuổi mà bà mẹ cứ phải la hét suốt ngày. Có một lần đứa bé bốn tuổi vọc đất ngoài sân, bà mẹ ở trong nhà gọi vói ra: "Tâm, vô rửa tay, không vọc đất nữa!" Bà mẹ gọi một lần, hai lần, rồi ba lần. Mỗi lần giọng bà cao hơn, to hơn, nhưng đứa bé không nhúc nhích, cứ tiếp tục chơi, làm như không nghe gì cả. Cuối cùng bà mẹ mở cửa thò đầu ra và hét: "Vô ngay không là có roi đó!" Thằng bé con nghe nhắc đến roi, trả lời: "Con không muốn vô, con muốn chơi thêm một chút nữa!" Trong khi đó đứa bé hai tuổi ở trong nhà không biết vì cớ gì gào khóc om sòm. Đứa bé ngoài sân vẫn tiếp tục vọc đất, dù mẹ đã nói là sẽ có roi. Một lát sau, bà mẹ ra, không cầm roi nhưng bưng trên tay một ly sữa, bảo: "Nè, uống đi, trưa nay ngủ dậy chưa uống sữa!" Đứa bé đẩy ly sữa ra, nói: "Con không muốn uống sữa, con muốn ăn ice cream!" Bà mẹ ép một lần nữa, không được, bà cằn nhằn: "Thằng này hư quá, sữa không uống mà cứ đòi ăn bậy bạ không thôi!" Rồi đem ly sữa vào nhà!

Thưa quý vị, trong Câu Chuyện Gia Đình kỳ trước chúng tôi có nói về vấn đề tại sao ngày nay hầu như cha mẹ sợ con thay vì con cái kính sợ và vâng lời cha mẹ. Có những đứa con chỉ mới vài ba tuổi mà đã xem thường lời dạy bảo của cha mẹ. Thật ra không phải là cha mẹ sợ con nhưng vì quá thương con, không muốn làm con buồn, con khóc, không muốn làm phật ý con nên cha mẹ cứ phải chiều theo những đòi hỏi của con. Điều lạ là những đứa con được cha mẹ cưng chiều không biết yêu quý cha mẹ, cũng không biết vâng lời và ngoan ngoãn cho cha mẹ vui lòng nhưng trái lại, càng vòi vĩnh, đòi hỏi điều này điều kia, khiến cha mẹ phải chiều chuộng nhiều hơn, và thường thường, những đứa con đó lớn lên là những đứa hư hỏng, gây xấu hổ và khổ đau cho cha mẹ.

Read more: Dạy Con - Bài 7

 

Dạy Con - Bài 6

Attention: open in a new window. PDFPrintE-mail

Có một em bé nọ, tên là Mai, mới ba tuổi nhưng em kể như là chủ trong gia đình. Cha mẹ em lúc nào cũng tất bật lăng xăng để chiều theo những đòi hỏi của em. Một buổi tối nọ, mẹ em dọn cơm ra bàn và bảo các con vào ăn, hai đứa con lớn vâng lời nhưng Mai không chịu vào, bảo là muốn xem ti-vi. Mẹ em chờ mãi không thấy con vào, sợ con bỏ ăn sẽ gầy ốm, không lớn, nên bà đem cơm ra phòng khách đút cho con. Bé Mai nuốt một cách ngao ngán, mắt thì cứ dán vào ti-vi dù chẳng hiểu gì. Ăn được vài muỗng Mai xua tay, che miệng, bảo là no rồi, không muốn ăn nữa. Khi mẹ ép ăn thêm một muỗng cuối cùng, Mai gào lên khóc, khiến mẹ em vội vàng xin lỗi rồi đứng lên đem chén cơm vào bếp. Bà trở lại bàn, ngồi ăn với hai đứa anh của Mai. Sau đó bà rửa chén, dọn dẹp và chuẩn bị thức ăn cho ngày hôm sau.

Khoảng một tiếng đồng hồ sau, bé Mai vào bếp nói: "Mẹ ơi con muốn ăn cơm." Bà mẹ nghe con đòi ăn mừng quá, liền ngưng công việc lấy cơm cho con. Khi bà để chén cơm lên bàn, đứa bé nhìn và hỏi: "Cái này là cơm của con hồi nãy phải không?" Bà mẹ nói: "Không, cơm này mẹ mới lấy trong nồi cho nóng." Thế là đứa bé nổi giận, gào lên: "Con muốn cơm của con, con không muốn cơm khác!" Bà mẹ sững sờ, không biết phản ứng làm sao, nhưng bà cố kiên nhẫn, vừa dỗ vừa giải thích là cơm này ngon hơn, nhưng bé Mai khóc to lên, nhất định đòi chén cơm lúc nãy. Bà mẹ đã đổ chén cơm đó nên không lấy ở đâu được nữa, bà đành xin lỗi con và chờ cho con hết giận. Bé Mai tiếp tục gào khóc, khoảng 15 phút sau thì thôi vì không còn sức để khóc nữa. Rồi bé ngả ra ghế ngủ, bà mẹ thấy vậy bế con vào giường. Đến nửa khuya vì đói, bé Mai thức dậy đòi ăn. Mẹ em phải dậy vào bếp lấy cơm cho con!

Thưa quý vị, trường hợp cha mẹ sợ con không chỉ xảy ra trong một vài gia đình nhưng rất nhiều gia đình, dưới những hình thức khác nhau. Vì sợ con, cha mẹ sẵn sàng chiều con, lắm khi chiều những chuyện rất là vô lý. Kết quả là cha mẹ mỏi mệt; người chung quanh ngao ngán, và những đứa con đó lớn lên không biết tôn trọng một thẩm quyền nào cả. Câu mà các bậc cha mẹ ngày nay thường than là: Sao bây giờ nuôi con khó quá, không như bên Việt Nam ngày trước. Thật vậy, ngày nay mỗi gia đình chỉ có hai, ba đứa con mà sao vất vả quá; không như các cụ ngày trước, 9,10 đứa con mà nuôi một cách dễ dàng; không phải nhức đầu, lo lắng như chúng ta bây giờ. Chúng ta còn thấy rằng, ngày trước con sợ cha mẹ, bây giờ thì hầu như cha mẹ sợ con! Ngày nay có nhiều cha mẹ rất sợ con: sợ con buồn, con giận, sợ con không thương, không muốn ở gần rồi ngày kia cha mẹ sẽ phải sống trong cô đơn. Cha mẹ sợ con là điều chúng ta thấy trong nhiều gia đình, dù con trong tuổi thiếu niên hay mới vài ba tuổi.

Read more: Dạy Con - Bài 6

 

Dạy Con - Bài 5

Attention: open in a new window. PDFPrintE-mail

Thánh Kinh cho chúng ta những nguyên tắc dạy con thực tế, đem lại hiệu quả, thích hợp với mọi văn hóa, mọi thời đại. Lời Chúa dạy: "Hỡi các bậc làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó" (Ê-phê-sô 6:4). Theo lời dạy này, các bậc cha mẹ phải noi theo gương của Chúa trong cách hướng dẫn và dạy dỗ con cái, nhưng Chúa sửa phạt khuyên bảo con dân Chúa như thế nào? Kinh Thánh ghi như sau: "Hỡi con, chớ dễ ngươi sự sửa phạt của Chúa, và khi Chúa trách chớ ngã lòng; vì Chúa sửa phạt kẻ Ngài yêu, hễ ai mà Ngài nhận làm con thì cho roi cho vọt.' Ví bằng anh em chịu sửa phạt, ấy là Ðức Chúa Trời đãi anh em như con, vì có người nào là con mà cha không sửa phạt?" (Hê-bơ-rơ 12:5-7). Vì yêu thương chúng ta nên khi chúng ta bất tuân lời Chúa, làm điều sai quấy, đem lại nguy hiểm cho chính mình, Chúa phải sửa phạt để đem chúng ta ra khỏi chỗ nguy hiểm, lầm lạc đó. Chúa sửa phạt vì Ngài yêu chúng ta như con. Vì thế, nguyên tắc căn bản của Kinh Thánh trong việc dạy con là: cha mẹ sửa dạy con vì yêu thương con. Nếu thật sự thương con, chúng ta phải sửa phạt khi con lầm lỗi để hướng dẫn con nên người, chúng ta áp dụng kỷ luật chừng mực và áp dụng kỷ luật vì thương yêu chớ không phải tức giận hay ghét con.

Mục sư Charles Swindoll cho biết, để việc áp dụng kỷ luật với con cái đạt được kết quả, chúng ta cần áp dụng bốn nguyên tắc sau đây: (1) Áp dụng kỷ luật khi con còn nhỏ. (2) Kỷ luật con cách quân bình, dùng cả lời nói lẫn roi vọt. (3) Áp dụng kỷ luật cách nhất quán, không thay đổi bất chợt, bất thường. Và (4) Áp dụng kỷ luật cách hợp lý và vừa phải. Trong bài trước đây chúng tôi đã trình bày hai nguyên tắc đầu tiên, hôm nay chúng tôi xin trình bày hai nguyên tắc còn lại.

Read more: Dạy Con - Bài 5

 

Dạy Con - Bài 4

Attention: open in a new window. PDFPrintE-mail

Trong Câu Chuyện Gia Ðình hôm nay, chúng tôi xin trình bày tiếp về việc áp dụng kỷ luật trong việc dạy con. Như chúng ta đã biết, cha mẹ cần quân bình giữa tình thương và kỷ luật trong việc dạy con. Nếu chỉ yêu thương chiều chuộng mà không đặt luật lệ cho con vâng theo, con sẽ hư hỏng. Ngược lại, nếu chỉ áp dụng luật lệ nghiêm khắc mà không biểu lộ tình thương, con sẽ mặc cảm và thiếu tự tin. Khi áp dụng kỷ luật, có ba điều chúng ta cần nhớ, đó là:

(1) Áp dụng kỷ luật chừng mực và hợp lý để không trở thành hành hạ, ngược đãi con

(2) Áp dụng kỷ luật để uốn nắn con chớ không phải để bẻ gãy ý chí và tinh thần của con

(3) Chúng ta cần phân biệt giữa những vụng về khờ dại và tính ương ngạnh, phản loạn của con

Trong bài trước chúng tôi đã nói hai nguyên tắc đầu nên hôm nay xin trình bày nguyên tắc thứ ba.

Read more: Dạy Con - Bài 4

   

Page 5 of 50